lại thế rồi

bao lâu rồi nhỉ, 2 năm, thế mà mình vẫn thế, nay lại khóc, chịu chẳng hiểu nổi, với mọi người mình luôn mạnh mẽ, hay cười, mà thậm chí còn là người cười nhiều nhất, không ai thấy mình buồn, thế mà nay khóc,tất nhiên ko phải như con gái khóc òa lên, mình thì chỉ có nước mắt trào ra thôi, rồi lại hết ngay mà, 4 năm chẳng đi đến đâu, 2 năm để quên mà chẳng được, phải chăng mình đang cố gắng che dấu nỗi buồn nằng nụ cười, không hiểu, không biết ko rõ, ko cần ai trả lời, mệt mỏi rồi, vẫn thế…vì tôi, vì em, vì ai, không ngủ … mai lại bắt đầu

4 Replies to “lại thế rồi”

  1. đừng lo mình có võ đó!mình sẽ đánh những ai bắt nạt làm bạn khóc!hãy nói với mình.Nếu ko có mình ở đó bạn hãy nói với ai bắt nạt bạn rằng “ê mày ko biết tao là bạn thân của Hương Giang hồ ah” thế là nó sẽ sợ ngay và ko dám bắt nạt bạn nữa vì nghe thấy tên của mình nó sợ quá!hihihi

  2. quên một người pải ko?h có đoán nhầm ko?bạn đang cố quên 1 người và ký ức chợt oà về khi bất chợt bạn gặp một kỷ niệm xưa!đừng buồn dù là bất cứ chuyện gì!hãy mạnh mẽ lên nào!mình ko thik con trai khóc khi khóc là con người ta yếu đuối nhất đó!có thể bạn hãy khóc để vơi đi nỗi buồn nhưng đừng để mình nhìn thấy giọt nước mắt của bạn nha!nụ cừơi của bạn trốn đi đâu rùi!ê smile mi đi đâu rùi sao để thằng buồn tới đây?mau quay trở lại đây nếu ko ta sẽ cho no đòn đó! 😀

  3. hờ hờ, chưa thấy ai khuyên mình như bạn cả, thường thì nhũng người quen biết mình lâu nay nếu có ai cho lòi khuyên thì toàn bảo là khóc đi thôi, hihi

  4. cảm ơn bạn nhé, nhưng mình chỉ hơi khóc thôi, mà mình nghĩ là đủ mạnh mẽ để ko khóc nữa rồi, hihi, cảm ơn

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *