mấy nay trời lạnh, hihi, thỉnh thoảng lại nghĩ vẩn vơ về những chuyện cũ, không tiếc, ko hối hận, chẳng j cả, thế mà thấy lòng hơi khó tả, chịu, nhớ chuyện cũ quá, nhớ thời học sinh quá, chẳng biết nữa, cứ linh tinh và hỗn độn cả lên, kỷ niệm trước cũ mới sau trộn lẫn đan xen khó hiểu, lại sắp thi nữa, hà hà, ko được kêu ca, con trai ko được kêu ca, biết thế mà vẫn than!…vớ vẩn quá,
từ nay blog này chỉ dành cho viết linh tinh, del hết nick mấy thằng bạn không chúng nó vào lại đọc được thì chết, blog này trở thành nhật ký vậy, thế cũng hay,,,
sắp thi rồi cố lên, ko nghĩ vơ vẩn nữa, cố lên